21 BÀI HỌC CHO THẾ KỈ
Vỡ mộng
Thời khắc kết thúc của lịch sử vừa
được hoãn lại
Con nguời suy nghĩ theo các
câu chuyện hơn là theo các thực tế, số liệu hay đẳng thức, câu chuyện càng đơn
giản càng tốt. Mỗi người, nhóm người và quốc gia đều có những câu chuyện và
huyền thoại riêng của mình. Nhưng trong thế kỷ 20, giới tinh hoa toàn cầu tại
New York, London, Berlin đã "nhào nặn nên ba câu chuyện vĩ đại tự nhận là
giải thích đuợc toàn bộ quá khứ và tiên đoán được tương lai của cả thế giới câu
chuyện về chủ nghĩa phát xít, câu chuyện về chủ nghĩa toàn trị và câu chuyện về
chủ nghĩa tự do. Thế chiến thứ hai hạ gục câu chuyện phát xít, và từ cuối thập
niên 1940 đến cuối thập niên 1960. Thế giới trở thành một “chiến trường"
với hai câu chuyện chủ nghĩa toàn trị và chủ nghĩa tự do. Rồi câu chuyện toàn
trị đi qua va câu chuyện tự do còn lại là "kim chỉ nam" "thống
trị” quá khứ của con người và là cuốn “cẩm nang" không thế thiếu cho tương
lai của thế giới hoặc ít nhất với giới tinh hoa toàn cầu là như vậy.
Câu chuyện tự do tôn vinh giá trị và
quyền năng của tự do. Nó kể rằng hàng ngàn năm nay, loài người đã sống dưới
những chế độ áp chế cho con nguời rất ít quyền chính trị các cơ hội kinh tế,
hay tự do cá nhân, chúng hạn chế nặng nề sự chuyển dịch của các cá nhân, ý
tưởng và hàng hóa. Nhưng con người đã đấu tranh cho tự do, và tự do đã từng
bước chiếm thế thượng phong. Các thể chế dân chủ thay thế những nên độc tài tàn
bạo. Doanh nghiệp tự do vượt qua các rào cản kinh tế. Con người học cách nghĩ cho bản thân và đi theo trái tim thay vì mù quáng tuân phục những thầy tu đầy
thiên kiến và những truyền thống bảo thủ. Những con đường mở, những cây cầu
rộng và nhữmg sân bay đông đúc đã thay thế tường, hào và dây kẽm gai.
Câu chuyện tự do thừa nhận rằng, thế
giới không phải cái gì cũng tốt đẹp và vẫn còn rất nhiều trở ngại phải vượt
qua. Đâu đó trên hành tinh chúng ta vẫn có những kẻ độc tài thống trị, và ngay
ở các quốc gia "tự do" nhất, nhiều công dân vẫn chịu cảnh nghèo đói,
bạo lực và áp bức. Nhưng ít nhất chúng ta biết phải làm gì để vượt qua những
vấn đề này: cho con người nhiều tự do hơn. Chúng ta cần bảo vệ quyền con người,
cho mọi người quyền bầu cử, thiết lập thị trường tự do và để cho các cá nhân, ý
tưởng cũng như hàng hóa di chuyển khắp thế giới càng dễ dàng càng tốt. Theo
giải pháp tự do triệt để được cả George W. Bush và Barack Obama chấp nhận theo
vài phiên bản hơi khác nhau này, nếu chúng ta cứ thế tiếp tục "mở
cửa" và toàn cầu hóa các hệ thống chính trị và kinh tế, chúng ta sẽ đem
lại hòa bình và thịnh vượng cho tất cả mọi người.
Các quốc gia tham gia vào cuộc hành
quân tiến bộ không gì có thể cản bước này sẽ được tưởng thưởng bằng hòa bình và
thịnh vượng sớm hơn. Quốc gia nào cố đi ngược điều không thể tránh khỏi này sẽ
phải gánh chịu hậu quả cho đến khi chính họ hiểu ra, mở cửa biên giới, tự do
hóa xã hội, chính trị và thị trường. Điều này có thể cần thời gian, nhưng cuối
cùng thì ngay cả Triều Tiên, Iraq và El Salvador rồi cũng sẽ giống Đan Mạch hay
lowa.
Vào những năm 1990 và 2000, câu
chuyện này trở thành một câu thần chú toàn cầu. Nhiều chính phủ từ Brazil đến
Ấn Độ đã đưa "công thức" tự do vào trong một nổ lực tham gia vào cuộc
hành quân không gì có thể ngăn cản nơi này của lịch sử.
Những nơi không làm được điều này
trông như một vùng nguyên thủy lạc hậu. Vào năm 1997, Tổng thống Mỹ Bill
Clinton đã tự tin chỉ trích chính phủ Trung Quốc, nói rằng việc từ chối tự do
hóa nên chính trị Trung Hoa đã đặt nước này "đi ngược trào lưu lịch sử.
Tuy nhiên, từ cuộc khủng hoảng tài
chính toàn cầu năm 2008, người dân khắp nơi trên thế giới đã ngày càng trở nên
vỡ mộng với câu chuyện tự do. Tường rào và tường lửa được ưa dùng trở lại. Sư
phản đối nhập cư và các thỏa thuận thương mại đang gia tăng. Một số chính phủ
khoác danh nghĩa dân chủ đang lam suy yếu tính độc lập của hệ thống tư pháp,
biến mọi sự đối lập thành tội phản quốc. Những lãnh đạo chính trị ở các nuớc
như Thổ Nhĩ Kỳ và Nga thử nghiệm các kiểu dân chủ phi tự do mới. Ngày nay, rất
ít người dám tự tin tuyên bố Trung Quốc "đi ngược trào lưu lịch sử".
Năm 2016, được đánh dấu bằng cuộc bỏ phiếu Brexit ở Anh và sự nổi lên của
Donald Trump ở Mỹ, báo hiệu thời điểm con sông thủy triều của sự vỡ mộng này vỗ
vào những quốc gia theo chủ nghĩa tự do trung tâm ở Tây Âu và Bắc Mỹ. Trong khi
một vài năm trước, người Mỹ và nguời châu Âu vẫn đang có tự do hóa Iraq và
Libya bằng họng súng, nhiều người ở Kentucky và Yorkshire giờ đang bắt đầu coi
viễn cảnh tự do như một cái gì đó không đáng mong ước hay không thể đạt được. Một số phát hiện ra mình bắt đầu hoài vọng thế giới theo trật tự cũ, và họ đơn
giản là không muốn từ bỏ các đặc quyền chúng tộc, dân tộc hay giới tính của
mình. Một số đi đến kết luận (đúng hoặc sai) rằng tự do hóa và toàn cầu hóa là
một phi vụ lớn chỉ kiếm lời cho một nhóm thiểu số tinh hoa với cái giá phải trả
của cả đám đông.
Vào năm 1938, con người được đưa cho ba câu chuyện toàn cầu để lựa chọn: đến năm 1968 chỉ có hai và vào năm 1998, có vẻ như chỉ còn một câu chuyện trụ lại. Đến năm 2018, ta có số không tròn trĩnh. Chẳng trách mà giới tinh hoa theo tư tưởng chủ nghĩa tự do, những người đã thống lĩnh phần lớn thế giới trong những thập kỷ gần đây, đang sốc và mất phương hướng. Có một câu chuyện là an tâm hơn tất cả. Mọi thứ rõ ràng tuyệt đối. Đột ngột chẳng còn câu chuyện nào thì thật đáng sợ. Chẳng còn gì có ý nghĩa nữa. Những nguời theo chủ nghĩa tự đo không hiểu tại sao lịch sử lại đi chệch khỏi con đường đã vạch sẵn từ truớc và họ thiếu một lăng kính thay thế để diễn giải hiện thực. Một phương hướng khiến họ nghĩ "Ngày tận thế" đang đến như thế việc lịch sử không đi đến được kết cuộc có hậu mà người ta trông mong chỉ có thể có nghĩa là lịch sử đang lao về phía "Diệt Vong trong cuộc xung đột giữa Thiện và Ác. Đã đến lúc phải xem xét tình hình hiện tại khó chịu này thay vì lờ nó đi, nhưng người ta lại không thể, trí óc cứ bám lấy các viễn cảnh thảm họa. Như một người tưởng tượng một cơn nhức đầu tệ hại là dấu hiệu của một khối u nào giai đoạn cuối, nhiều người theo chủ nghĩa tự do sợ rằng Brexit và sự nổi lên của Donald Trump bao hiệu cái kết của văn mình nhân loại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét