HƯỚNG NỘI - SỨC MẠNH TIỀM ẨN TRONG BÁN HÀNG
Link tham khảo giá và mua sách tại đây
Tôi muốn gửi lời cảm ơn đặc biệt đến
vợ tôi, Linda. Niềm tin của cô ấy cho rằng tôi - một người sống nội tâm thì
không phù hợp với nghề bán hàng, đã đóng vai trò là động lực thúc đẩy tôi thành
công trên con đường sự nghiệp tưởng chừng như bất khả thi đối với tôi.
Tôi cũng muốn cảm ơn hai cậu con
trai nhỏ đã giúp tôi nhận ra những thuộc tính hỗ trợ tốt cho sự nghiệp của tôi.
Hai con khiến tôi luôn tự nhắc nhở mình rằng khả năng thuyết phục và tính kiên
trì sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng - không đơn giản chấp nhận "lời từ
chối" và không dễ dàng "đồng ý" khi chưa nhận được ít nhất năm
lần khẩn cầu.
Ngoài ra, tôi còn muốn cảm ơn đội
ngũ bán hàng của tôi. Trong suốt thập kỷ qua, họ đã chia sẻ với tôi những khát
vọng, những khó khăn và những phương thức bán hàng. Thông tin đầu vào của họ đã
làm phong phú thêm sự nghiệp của tôi, những điều tôi học được từ họ còn nhiều
hơn những gì họ tiếp thu được từ tôi.
LỜI TỰA
Người ta thường nhìn nhận bán hàng
là một lĩnh vực rất cạnh tranh và đòi hỏi cao. Nhiều người đã quyết định bước
chân vào nghề này bởi vì họ tin tưởng vào sản phẩm chào bán, thích thuyết phục
và định hướng khách hàng tiềm năng hoặc đam mê với sự nghiệp của họ. Cũng giống
như các bạn, tôi không phải là một người bán hàng bẩm sinh và chưa bao giờ mong
muốn trở thành một người bán hàng, khởi nghiệp bán hàng của tôi cũng rất khó khăn.
Nhưng nghề bán hàng không nan giải như thế.
Tôi bắt đầu bước chân vào lĩnh vực
bán hàng từ năm 2000. Là một người hướng nội bẩm sinh, tôi chưa bao giờ tham
gia gặp gỡ các nhóm đông người và chưa bao giờ có ý định trở thành người bán
hàng. Tôi sợ phải gọi điện thoại cho người khác, và hầu như chỉ muốn khách hàng
và khách hàng tiềm năng tiếp cận tôi để mua sản phẩm. Vì tôi không muốn gọi
điện cho khách hàng, tôi đã luôn tìm cách để khách hàng hoặc khách hàng tiềm
năng gọi cho tôi. Tôi có thể đã không phù hợp khi bắt đầu nghề bán hàng, nhưng
tôi dần dần khằng định được vị trí của tôi trong lĩnh vực này. Qua nhiều năm,
tôi đã thu được nhiều kết quả bằng cách thựchiện một tập hợp các phương pháp
định vị, trình bày và khảo sát mà tôi sẽ chia sẻ trong cuốn sách này.
Khi còn bé, tôi ghen tị với những
người hướng ngoại vì tính cách lôi cuốn và cởi mở của họ. Tôi nhận thấy nhóm
người hướng ngoại là những người dám nghĩ dám làm, và tôi có cảm tưởng rằng thế
giới này thuộc về họ. Tôi rất muốn để được như họ. Theo thời gian, tôi bắt đầu
cảm thấy mặc cảm tự ti và tin rằng tôi có điều gì đó không ổn.
Ở trường tôi đã không dám đặt câu
hỏi vì quá nhút nhát. Tôi cứ luôn hy vọng rằng các giáo viên sẽ không yêu cầu
tôi trả lời câu hỏi, mặc dù tôi biết câu trả lời. Tôi đã quá quen thuộc với cảm
giác lo lắng bồn chồn - một cảm giác luôn xuất hiện khi tôi gặp phải một tình
huống không thoải mái. Tôi cho rằng nhiều người sống nội tâm như tôi có thể
hiểu được cảm giác bất an này.
Tôi là một học sinh khép kín, vì thế
không có gì đáng ngạc nhiên khi các giáo viên chẳng còn nhớ gì về tôi sau khi
tôi lên lớp. Về vấn đề học hành thi cử, tôi trải qua các năm học ở trường rất
nhẹ nhàng. Nhưng tôi không giỏi ở các lĩnh vực như thuyết trình, âm nhạc, nghệ
thuật, thể thao, hoặc các hoạt động ngoại khóa.
Giáo viên của tôi thường nhận xét
rằng tôi "quá nhút nhát", "quá trầm lặng" hoặc "quá
rụt rè". Vì lý do đó, tôi chưa bao giờ nhận được bất kỳ giải thưởng hoặc
danh hiệu nào trong 27 năm đầu đời.
Tôi thực sự đã cho rằng tôi có vấn
đề gì đó. Mãi cho đến nhiều năm sau, tôi mới nhận ra mình không phải là người
duy nhất gặp phải vấn đề này. Susan Cain, một luật sư trước khi trở thành tác
giả cuốn sách bán chạy nhất - Tĩnh lặng: Sức mạnh của những người sống nội tâm
trong một thế giới luôn huyên náo đã nói rằng, ít nhất có một phần ba đến một
nửa số người Mỹ có thể là những người sống nội tâm. Ở một quốc gia mà người ta
tưởng rằng người sống hướng ngoại chiếm số đông, thì đây là một thống kê gây
ngạc nhiên. Tất nhiên, tôi cảm thấy an ủi khi biết rằng tôi đang sống giữa rất
nhiều người hướng nội. Tôi nhận ra rằng tôi hoàn toàn bình thường. Tôi là tôi,
một người hướng nội bẩm sinh.
Việc nhận ra mình không đơn độc đã
giúp tôi thay đổi tư duy. Tôi bắt đầu khám phá những phẩm chất vốn có của người
sống nội tâm mà những người hướng ngoại có thể thiếu. Trong một thế giới luôn
huyên náo, và ngày càng có nhiều người tìm kiếm sự chú ý bên ngoài (chỉ cần
nhìn vào hiện tượng Facebook), thì những người hướng nội tạo nên sự cần bằng
rất cần thiết. Trong khi những người hướng ngoại đôi khi nói quá nhiều, thì
những người hướng nội như tôi có thêm thời gian để suy nghĩ, lắng nghe và hành
động.
Tôi phải nói rõ là tôi không có ý chống lại người hướng ngoại. Vì dẫu sao tôi cũng đã kết hôn với một người hướng ngoại. Tôi có thể khác biệt, nhưng tôi đánh giá cao sự hiện hữu của những người hướng ngoại và rất thích sự bùng nổ năng lượng của họ trong môi trường xã hội. Sự hiện hữu của họ đã thực sự làm thế giới này sống động và bổ sung hoàn hảo cho những người hướng nội. Thế giới này sẽ rất buồn tẻ nếu thiếu vắng những người hướng ngoại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét