Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

KHÔNG TỰ KHINH BỈ KHÔNG TỰ PHÍ HOÀI

KHÔNG TỰ KHINH BỈ KHÔNG TỰ PHÍ HOÀIhttps://shorten.asia/pzQ5UFUk

ĐỪNG GỬI GẮM HI VỌNG
vào việc đàn ông biết cắn rứt lương tâm
Trước đây, tôi từng quen một người chị đã có chồng Biết tôi có một tài khoản mở chuyên viết về chủ đề tình cảm, chị bảo tôi gửi ID cho chị xem.
Mấy hôm sau, chị nhắn tin cho tôi: "Văn Tình, sao diễn đàn của em lại tên là Khuynh đảo cuộc sống của chúng ta?
Tôi nói, có lẽ là vì tôi hi vọng mỗi người phụ nữ đều có thể cố gắng nhiều nhất, sống một cuộc đời tốt đẹp hơn!
Chị nói: "Mấy ngày nay chị đọc khá nhiều bài viết của em, phát hiện giọng văn của em rất sắc sảo, đa số đều khích lệ chị em phải độc lập về mặt kinh tế và tính cách, phải có tôn nghiêm, có giới hạn chịu đựng. Tại sao em không viết đàn ông trong đời sống hôn nhân nên làm thế nào cho tốt, vị dụ như yêu thương vợ nhiều hơn, nhường nhịn vợ nhiều hơn?"
Tôi cười bảo: "Nếu viết những điều đó ra thật sự có thể biến đàn ông thành một người chồng tốt, em đảm bảo ngày nào cũng viết luôn" Trên thực tế, trước kia tôi cũng viết không ít về chủ đề đó rồi.
Ngày trước tác phẩm của tôi khá cảm tính, tôi mong sao người đàn ông trên đời đều có thể trở thành một người chồng tốt, một người cha tốt, hi vọng họ có thể thương lấy người vợ của mình, đừng làm các cô tổn thương.
Mãi cho đến một ngày, một bạn đọc nhắn tin cho tôi rằng "Chị Văn Tình, những bài viết của chị rất hay, nhưng suy cho cùng sẽ có bao nhiêu người đàn ông đọc chúng? Rồi sẽ có bao rhiều người đàn ông thay đổi hả chị? Em cho rằng đa số độc giả đều là nữ sau khi đọc văn chị họ sẽ thấy được an ủi tam thời, thế nhưng khi quay lại với cuộc sống thường nhật thì cuộc sống vẫn y như vậy chị a.
Tin nhắn ấy khiến tôi xúc động sâu sắc, nền tảng mạng của tôi có hàng triệu fan, theo số liệu chi tiết thống kê lượt xem, tỷ lệ nam nữ quả thực khác xa nhau, độc giả nữ chiếm hơn 80%, còn độc giả nam chỉ có mười mấy phần trăm.
Bởi vậy, đúng như bạn đọc kia nói, bài viết của tôi chủ yếu dành cho các chị em phụ nữ. Họ hi vọng được an ủi nhờ lời văn, cũng hi vọng những áng văn ấy có thể giúp họ giải quyết vấn đề.
Song sự thực thì sao? Mong ước luôn luôn đẹp để còn hiện thực bao giờ cũng phũ phàng. Bất kể có bao nhiêu bài viết giúp phụ nữ nói lên được những khó khăn của họ, giúp họ kêu gọi đàn ông phải xem trọng những gì họ đã hì sinh thì tình cảnh của đàn ông vẫn không hề thay đổi, vấn đề vẫn không được giải quyết. Bởi vì gửi chìa khóa giải quyết vấn đề cho đàn ông vốn không đáng tin chờ người khác cắn rứt lương tâm là một việc làm hết sức bị động, nếu bạn muốn vẹn toàn thì anh ta phải phối hợp với bạn, nếu anh ta không phối hợp thi bạn vốn chắng làm gi được.
Sau này, văn phong và chủ đề của tôi đều thay đổi, bắt đầu do trở nên sắc bén hơn. Tôi không còn viết những dòng khiến mình lẫn chị em phụ nữ cảm động nữa mà chủ yếu viết về việc độc lập và hoàn thiện bản thân. Bởi tôi phát hiện ra, một gã đàn ông nhẫn tâm đối xử tệ bạc với người phụ nữ của mình thì sao có thể chỉ nhờ dăm ba câu của người khác mà bất chợt tĩnh ngộ, từ đó trở đi biến thành một người đàn ông tốt? Tất nhiên, chúng không loại trừ khả năng này, nhưng tôi nghĩ xác suất cũng ngang ngữa với việc trúng xổ số.
Thế nên, phần lớn người đọc và chia sẻ mấy bài viết kiểu như "Xin hãy đối xử tốt với vợ bạn, xin hãy trân trọng vợ bạn" trên mạng đều là các chị em phụ nữ không được thương yêu không được trân trọng bởi trong lòng họ có nhu cầu ấy nên sẽ tìm thấy tiếng nói chung. Nhưng hạng đàn ông không đối xử tốt với vợ mình thì một là không đọc loại văn này, hai là lòng dạ sắt đá, vốn không bị những bài viết kia tác động.
Sau bao nhiêu năm, chúng ta không thể không đối mặt với một sự thật: Trên đời này, đàn ông chín chắn biết hàm ơn chẳng là bao, còn đàn ông lắm thói hư tật xấu thì nhiều như lá rụng mùa thu.
Dĩ nhiên, căn nguyên của việc này rất phức tạp, có lý do xuất phát từ chính đàn ông cũng có lý do vì nhiều phụ nữ có tự tôn thấp yêu cầu thấp, và còn lý do bắt nguồn từ hoàn cảnh xã hội, cuối cùng dẫn đến việc xuất hiện hiện tượng này. Vi như việc ngoại tình, biết bao người phụ nữ rửa mặt bằng nước mắt, đau khổ tột cùng vì chồng bồ bịch, lẽ nào chồng họ không nhìn thấy ư? Đàn ông biết thừa hành vi của mình sẽ khiến người kia khổ sở nhường nào, không biết mình không nên làm vợ tổn thương. Nhưng cánh đàn ông vẫn không tắt mộng tìm của lạ. Dòng nước mắt và nỗi đớn đau của phụ nữ vốn không đủ để họ dừng hành động tổn thương này lại, đức hi sinh và sự chịu đựng của phụ nữ cũng không thể khiến họ quay đầu. Bởi niềm đau và nước mắt của vợ không quan trọng bằng cảm giác thỏa mãn trong họ. Hơn thế nữa, họ biết rằng dù họ có ra ngoài tòm tem thì cũng sẽ có rất ít người vợ đòi ly hôn, phần lớn đều lựa chọn chịu đựng qua ngày vì con vì cái. Cái giá đàn ông phải trả là rất nhỏ, thậm chí chỉ là con số O.
Rất nhiều chị em muốn biết, rốt cục phải làm thế nào thì đàn ông mới chung thủy trong hôn nhân? Câu trả lời thật ra rất đơn giản, chỉ khi phải trả một cái giá cực đắt vì phản bội vợ con, anh ta mới chùn bước. Nếu phản bội cuộc hôn nhân của mình mà sự nghiệp không mảy may tổn hại, của cải vẫn dư dã đủ đầy, vợ con luôn sát cánh bên mình, lại còn có thêm một cô em có thể nhen lên ngọn lửa tình hừng hực trong lòng, thì sao phải cố kiềm chế chỉ cho khổ?
Lại có một ví dụ khác, nhiều người đàn ông tuy không ngoại tình nhưng cách họ thể hiện trong đời sống hôn nhân có thể làm người khác phát điên. Họ chửi bới quát nạt vợ, không động tay vào bất cứ việc nhà nào, cũng chẳng hề quan tâm con cái. Chẳng lẽ họ không biết vợ họ muốn có được sự dịu dàng của họ sao? Họ biết chứ! Nhưng họ cũng biết tỏng rằng đối đãi với vợ bao năm như thế mà vợ vẫn chịu đựng được vậy thì có gì họ phải thay đổi làm một người chồng mười phân vẹn mười.
Rất nhều bạn nữ xin tôi giúp đỡ, phải làm sao để thay đổi chồng mình. Tôi tin chắc nhiều bạn đã từng làm việc này: Chia sẽ bài viết "Vợ sinh con cho bạn giặt giữ nấu ăn cho bạn, chăm sóc cha mẹ bạn, hãy quý trọng những gì vợ làm". Nhưng tôi tin là, cơ bản sẽ không có ai thành công trong việc thay đổi chồng nhà những bài chia sẽ ấy cả.
Đó là vì, khi đàn ông phụ bạc vợ thì chính họ đã âm thầm tự thuyết phục mình từ lâu rồi. Vài câu nói, mấy bài viết làm sao có thể thay đổi anh ta được? Anh ta sẽ chỉ cảm thấy người viết bài viết này thật tức cười, người chia sẻ bài viết này còn tức cười hơn.
Nếu họ thật sự có thể dễ dàng tiếp thu như thế thì trên đời này đã không còn đàn ông cặn bã nữa rồi. Thực tế thì dẫu có anh nào đó nhất thời xao động lương tâm trỗi dậy thì tình trạng đó thường cũng chẳng kéo dài được lâu, và chỉ vài ngày sau là anh ta lại quay về với bộ mặt thật rồi, bởi cảm giác áy náy sẽ không tồn tại mãi.
Nhưng liệu có thật là đàn ông không thể thay đổi không? Tôi nghĩ là không. Có rất nhiều cô gái nói với tôi, dạo này chồng cô ấy thay đổi thật rồi tốt hơn trước kia nhiều, bắt đầu hiểu rằng phải tôn trọng cô, cũng biết thương cô hơn. Thật ra, sự chuyển biến của đào ông cơ bản đều duve nên từ các cơ sở sau:
Trước kia, phụ nữ cứ ru rú ở nhà, không có thu nhập, luôn bị phụ thuộc. Nhưng hiện giờ họ có sự nghiệp của mình, dù là thu nhập hay quan hệ xã hội đều đã khác trước. Đàn ông thấy được năng lực của vợ, càng thấy được nét hấp dẫn của vợ nên bất đầu xem trọng vợ hơn.
Trước kia, phụ nữ luôn nhẫn nhục, chỉ có nghĩa vụ, không có quyền lợi. Nhưng hiện giờ, họ không muốn chịu đựng nữa, họ bắt đầu chú trọng đến cảm nhận của mình, bắt đầu đề cao mình, bắt đầu cố gắng để có nhân cách và tính cách độc lập, họ không còn sợ ly hôn nữa. Đàn ông cảm nhận được sự thay đổi của họ, càng cảm nhận được sự đoạn tuyệt của họ, biết rằng nếu mình cứ như trước thì họ sẽ không nuông chiều mình nữa, bởi thế không thể không điều chỉnh hành vi của mình.
Đó là lý do vì sao muốn thay đổi hoàn cảnh của mình thi đừng gửi gấm hi vọng vào việc đàn ông biết cắn rứt luơng tâm, vì đó là hi vọng viễn vông mù mịt. Mấu chốt thực sự nằm ở chính bạn: Vốn liếng của bạn, sức mạnh của bạn mới là yếu tố quan trọng quyết định việc anh ta đối xử với bạn ra sao. Dù sau khi bạn thay da đổi thịt mà anh ta vẫn quá quắt như cũ, bạn cũng không còn là con người chỉ có thể ép mình chấp nhận của ngày xưa nữa rồi. Bạn có thể tiến lên tấn công, cũng có thể lui về phòng ngự, từ lâu đã không cần sống trong uất ức nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét